KẾT QUẢ THI ĐẤU CỜ PHỤ THUỘC VÀO
NHỮNG GÌ?
(Tư duy và quan sát)
Chúng tôi lưu ý bạn đọc về một bài báo ít được biết tới của Kiện tướng
A.F.Ilin – Zenhevxki (1894 – 1942). Bài báo đã được đăng tải trong tạp chí “Báo
cờ” vào năm 1928. Như bài báo này đã chỉ ra trong thời gian này các Kiện tướng
cờ vua Xô viết đã cố xây dựng phương pháp tư duy chuẩn bị cho VĐV Cờ vua cũng
như chế độ trong thời gian thi đấu của họ, muộn hơn một chút vào những năm 30
đã trở thành hòn đá tảng cho trường phái Cờ vua Xô Viết. Chúng tôi nghĩ rằng
bạn đọc sẽ thích thú khi làm quen tới tư duy và sự quan sát của những kỳ thủ cờ
thi đấu giải đầy kinh nghiệm, những khác biệt trong ứng xử trên bàn cờ vua của
họ.
Về vấn đề
được bài báo đặt ra nhiều người không suy nghĩ nhiều đã trả lời rằng: “Điều đã biết là gì, là tài năng!”. Điều
đó đúng mà cũng chưa đúng. Tất nhiên tài năng đóng vai trò to lớn trong việc
đạt thành tích cờ vua. Nhưng vai trò của nó chưa phải là yếu tố quyết định.
Chúng ta đã biết nhiều người có khả năng thiên phú cờ vua theo qui luật, nhưng
chẳng có thay đổi lớn trong kết quả thi đấu giải, ngược lại có những vận động
viên cờ vua mà theo nhận xét của xã hội họ cũng “không có khả năng thiên phú” hơn nữa họ thường chiếm vị trí cao
trong các giải thi đấu. Điều này tốt hay xấu? Theo quan điểm của tôi – đó là
dấu hiệu tốt. Giả sử nếu người chiến thắng chỉ bao gồm những “tài năng”, thì cờ vua sẽ mất đi ý nghĩa
của mọi sự giáo dục. Những người thắng cờ chỉ gồm cùng một loại người như đã
miêu tả. Trong tất cả mọi công việc, ngoài tài năng nhất thiết phải có sự tự làm việc rất nhiều, làm việc sao
cho như một kỳ thủ chuyên nghiệp của các giải đấu thời đại. Công việc
này bao gồm không chỉ cho những kỳ thủ có đẳng cấp về chuyên môn mà còn rèn
luyện cả tính cách của mình, những thói quen, giữ được những thói quen có khả
năng giành chiến thắng. Một trong những kỳ thủ lớn đã từng nói
rằng: “Thắng lợi trong Cờ vua là người
nào tổ chức tốt hơn để giành thắng lợi!”. Tất nhiên những công việc có dạng
như vậy trong đó không chỉ có ý nghĩa Cờ vua. Con người đã tự giáo dục mình để
giành chiến thắng Cờ vua và còn giữ được chiến thắng này đến thắng lợi khác,
điều quan trọng hơn cả trong hoạt động của con người.
Trong mỗi khía cạnh cần thể hiện trong công việc của kỳ thủ
tự xác định là gì? Để trả lời vấn đề này cần phải cố gắng đi sâu vào cuộc đấu
tranh trong giải thi đấu. Chúng ta lấy một giải Cờ vua lớn. Chẳng hạn giải vô
địch Liên Xô. Các kiện tướng của chúng ta đã đạt được thành tựu đẳng cấp nhất
định và không có lý do chưa rõ ràng nào là họ không tồn tại, không thực hiện.
Không có đòn phối hợp nào mà họ không nhìn thấy và không có trong trình độ của
họ. Cảm tưởng rằng trong điều kiện như vậy chiến thắng của một kiện tướng này
trước một kiện tướng khác là không có khả năng xảy ra. Cảm tưởng là tất cả các
ván cờ đều sẽ kết thúc hòa. Tuy nhiên điều này không xảy ra như vậy. Thực chất
là ở chỗ, trong cuộc đấu tranh đã áp dụng, một yếu tố rất quan trọng đó là sự
mệt mỏi của bộ óc con người. Khả năng làm việc của con người có giới hạn. Kiện
tướng thi đấu ván cờ ở giải, họ đã thực hiện ván cờ trong thời gian 3 đến 4 giờ
– Đây là hai việc hoàn thành khác nhau của con người. Thường thì kỳ thủ thi đấu
ván cờ bị thua, trong một ngày khác thể hiện sự kinh ngạc, anh ta làm thế nào
mà không thể nhận ra một đòn phối hợp đơn giản như thế. Ở đây có dự đoán thật
đơn giản là : bộ óc của anh ta lúc đó không ở trong trạng thái bình thường.
Điều thường xuyên xảy ra như vậy, là sau ván cờ phần lớn những bài báo không
đẳng cấp đã thấy nhiều hơn trên bàn cờ, hơn cả trình độ của người chơi. Ở đây
có thể tiến hành song song trận đấu bốc sau 10 hiệp đấu, khi đó họ là những
người có sức mạnh hàng đầu đôi chân loạng choạng và có cú đấm yếu hơn cả cú đấm
của phụ nữ.
Trong giải
đấu quan trọng điều này không chỉ thể hiện khả năng mà còn cài đặt ra về sức
bền của bộ óc con người. Ai điều chỉnh tốt hơn ai phân phối tiết kiệm sức lực
ai giữ được sức lực tươi mát tới trận đấu cuối cùng người đó sẽ là người chiến
thắng.
Do đó điều kiện quan trọng về khả năng đạt thành tích trong
giải đấu của các kỳ thủ là:
1) Những buổi tập luyện về thói quen trong lao động trí óc thời gian lâu
dài. 2) Các điều kiện bên ngoài khi tiến hành tập luyện.
3) Có thể điều chủ yếu là chế độ sinh hoạt tương ứng trong toàn bộ thời gian biểu.
Tất nhiên có
hàng loạt điều kiện không phụ thuộc vào cảm xúc ý muốn của kỳ thủ. Những điều
như vậy đầu tiên là trạng thái sức khỏe và độ tuổi. Sức khỏe – là điều tất
nhiên là ưu điểm tích cực rất lớn cho việc tham gia thi đấu. Sức khỏe tốt là
điều tất nhiên là điểm tích cực lớn đối với các đấu thủ tham gia thi đấu. Người
khỏe mạnh mà chúng ta hiểu là người không có những khiếm khuyết trong việc thực
hiện những qui tắc về đảm bảo trạng thái sinh hoạt trong Cờ vua. Kết quả còn
phụ thuộc vào mối quan hệ với tuổi tác.
Lứa tuổi tốt nhất cho những kỳ thủ thi đấu giải là trong
lưa từ 20 đến 50. Những người trẻ tuổi cũng như những bộ óc già nua theo qui
luật không giữ được tình trạng căng thẳng lâu dài. Nhiều lần tôi đã nghe thấy
lời nói của những kỳ thủ trẻ tài năng, khi bắt đầu giải thi đấu tuyệt vời: “Hãy chuẩn bị, khi kết thúc giải thi đấu bạn
sẽ thở dài nhẹ nhõm!” và điều này luôn luôn đặt ra. Từ thực tiễn thi đấu
giải quốc tế có thể dẫn ra việc ĐKT Tore tham gia giải thi đấu quốc tế
Matxcơva. Anh ta trong nửa giải đấu ban đầu chơi tốt, còn nửa giải về sau tỏ ra
mỏi mệt và có kết quả kém trong các ván cờ của mình. Ở đây chúng ta chỉ biết
tới một ngoại lệ là ĐKT Lasker. Nhưng toàn bộ điều này chỉ là ngoại lệ.
Ngoài nhiệm vụ giữ cho tư duy tươi mát sáng suốt và tâm hồn
thanh thản tới cuối ván đấu, trước giải thi đấu kỳ thủ còn có nhiệm vụ ngược
lại là – Kích thích, phân tâm đối phương của mình. Điều này cũng không phải là
yếu tố kém quan trọng ảnh hưởng đến kết quả cờ vua. Điều quan trọng là xây dựng
ván cờ sao cho nó phải có áp lực tâm lý đối với đối phương. Thông thường có sự
sai lầm này hay sai lầm khác trong ván cờ được giải thích là do mệt mỏi, do
tình trạng bộ óc bị áp lực, trong đó áp lực này do một đối thủ này gây ra cho
đối thủ kia. Điều kỳ lạ là khi quan sát thời điểm chơi cờ bị phá vỡ do bên này
hoặc bên khác gây ra. Thông thường việc phá vỡ bắt đầu như sét đánh vào đối
phương. Mong muốn gây ấn tượng cho đối phương của mình, tất nhiên đó là mong
muốn có tính qui luật, nhưng phương tiện để thực hiện điều này không phải lúc
nào cũng đạt được. Buộc đối phương vào ngõ cụt bằng nước đi sắc bén – Đây là
một công việc có sự cố gắng đánh vào nó bằng một số “thủ pháp” nào đó không có tính chất Cờ vua – Đây là công việc hoàn
toàn khác. Hơn nữa trong những thủ pháp như vậy trong thực tiễn thường không
kìm nén được phần lớn gặp ở những VĐV Cờ vua trẻ thiếu kinh nghiệm.
Cho phép tôi đả phá vào một vài thủ pháp như thế, những thủ
pháp này tôi đã quan sát thấy trong thực tiễn của các giải thi đấu khác nhau đó
là:
1) Thủ pháp tới trễ ( hiên nay luật zero star khống chế
thủ pháp này):
Cảm tưởng là
đây không phải là lỗi – khi người ta tới trễ khi bắt đầu ván cờ. Nhiều người
thậm chí còn nghĩ là “Đồ chơi dở! Tự làm
mình hư hỏng. Bây giờ ở anh ta còn ít thời gian hơn để suy nghĩ nước đi ít thời
gian hơn phải có”. Còn khi người đến trễ như vậy thắng cờ, họ lại ngạc
nhiên nói rằng: “Đó anh ta giỏi giang làm sao! Ở anh ta có ít thời gian cho
việc suy nghĩ mà dù sao đi nữa anh ta vẫn thắng cờ”.
Nhưng rất ít người biết rằng sự tới trễ là điều rất ma mãnh
và là thủ pháp tinh tế, có cơ sở hiểu biết về tâm lý con người. Nó là hành động
tốt nhất cho các bạn trẻ, không ít các đối thủ đã bị trừng phạt. Sự việc là ở
chỗ, các chiến binh Cờ vua trẻ khi gặp các đấu thủ nhiều kinh nghiệm và cả
những đấu thủ yếu hơn điều đương nhiên là họ đã hồi hộp lo lắng. Anh ta phải
chơi với chúng trong trạng thái của chiến binh tuyệt vời. Nhưng điều xảy ra khi
bắt đầu ván đấu, đối thủ của anh ta đã không xuất hiện. Điều này đầu tiên là
gây ra bất ngờ, điều này dẫn đến xác định hành động tâm lý. Khi thời gian trôi
đi, mà đối phương vẫn không xuất hiện. Trong sự chờ đợi tâm trạng chiến đấu bị
giảm sút và trong đầu bắt đầu có những ý tưởng không thuộc về Cờ vua. Ở một vài
người trong những trường hợp như vậy là sự tiếc nuối là không có đấu thủ, nhưng
điều đó chỉ là thiểu số. Ở đa số là ý tưởng sung sướng vui mừng là ở đối phương
sẽ có ít thời gian suy nghĩ, có nghĩa là anh ta sẽ chơi yếu hơn và do đó chiến
thắng anh ta dễ dàng hơn. Có thể anh ta hoàn toàn sẽ không tới, khi đó có thể
vỗ tay ăn mừng có một điểm quan trọng. Thời gian trôi đi càng nhiều, ở chiến
binh cờ vua trẻ càng tin rằng, đối thủ gặp điều gì đó và anh ta sẽ không tới.
Tâm trạng chiến đấu cuối cùng sẽ bay mất. Bất thình lình trong thời điểm này
đối phương xuất hiện. Chiến binh trẻ tỏ ra nói nhiều vui vẻ! – vĩnh biệt 1 điểm
mà đã nằm chắc trong túi. Anh ta thất thần ngồi xuống chơi và chơi một cách
miễn cưỡng. Trong trí nhớ của tôi luôn luôn có chiến thắng muộn màng, tất nhiên
nếu anh ta có đối thủ ít kinh nghiệm hơn (Mặc dù họ là người có tài năng) đối phương.
2) Rơi vào tình trạng xây – nốt:
Thật sai lầm
khi nghĩ rằng tình trạng xây – nốt chỉ xảy ra nguy hiểm khi người ta rơi vào
tình trạng đó. Không phải, xây – nốt cũng nguy hiểm cho đối phương, nếu anh ta
không có tinh thần đủ vững. Xây – nốt tạo ra tình huống chơi căng thẳng chung
cho hệ thống tim mạch, hoàn cảnh này đối với VĐV cờ vua có kinh nghiệm rất có
lợi. Điều xảy ra là kỳ thủ có kinh
nghiệm chủ định chơi trong xây-nốt để gây ấn tượng cho đối thủ của mình. Nếu
anh ta gặp đối thủ cũng có kinh nghiệm như vậy, thì anh ta suy luận như thế
này: “Thứ nhất là lợi dụng tình trạng
xây-nốt của đối phương không đẹp, thứ hai là, nói chung không thể lợi dụng được
điều này. Cần phải chơi sao cho như thường chơi”. Nhưng kỳ thủ thiếu kinh
nghiệm lại nghĩ khác: “Ở đối phương của
tôi sẽ không có thời gian cho việc suy nghĩ, anh ta cố gắng suy nghĩ khi tôi
suy nghĩ. Tôi sẽ không cho anh ta khả năng này. Tôi sẽ nhanh chóng đáp trả để
cuối cùng buộc anh ta vào tình thế không lối thoát”. Và bắt đầu có tâm lý
vội vã, đó là ở kỳ thủ thiếu kinh nghiệm sẽ mắc sai lầm và thua cờ. Tôi đã biết
một vài trường hợp như vậy, khi kỳ thủ thiếu kinh nghiệm sau hàng loạt cố gắng
thắng cờ khi rơi vào tình trạng xây-nốt (tự nguyện hoặc không tự nguyện), và
khi đó nhanh chóng vượt chội hơn đối phương trẻ, tài năng của mình.
Thủ pháp này làm chúng ta nhớ tới thủ phạm nổi tiếng khi một
trong những kỳ thủ tự mình rơi xuống đất và bị cuốn hút theo dấu vết đối phương
của mình.
3) Chơi theo nét nặt thể hiện:
Có những thủ
pháp như vậy. Khi có sự trợ giúp chơi theo nét mặt cho phép đối phương bị đánh
lừa về tâm trạng của mình. Có hàng loạt mục đích của VĐV cờ vua với những tên
tuổi lớn rất muốn sử dụng thủ pháp này. Trong tình huống phức tạp họ thể hiện
hoàn toàn trên nét mặt và đi quân một cách trang trọng. Thậm chí người bên cạnh
còn lắc đầu, như muốn nói “Tôi sẽ làm
điều gì đây?”. Đấu thủ trẻ tuổi nhận thấy tất cả những điều này trong thời
điểm đó và bắt đầu chơi mạnh dạn hơn và kết quả là rơi vào một câu chuyện nào
đó. Đây là hiện tượng rất thường gặp.
4) Thôi miên:
Đây là điều
đặc biệt không phải là thôi miên, bởi vì có chắc chắn là có ảnh hưởng của điều
thôi miên nào đó không. Điều đơn giản là có việc nhìn chằm chằm vào đối phương.
Tất nhiên trong hệ tim mạch của con người này có một vài ảnh hưởng. Mỗi người
đều có cảm xúc khi có người khác quan sát mình. Khi có sự quan sát này có cảm
tưởng điều này không hề đơn giản. Cần phải thích ứng với điều này.
5) Nhả khói thuốc vào đối phương ( không còn khi No Smoking):
Một thủ pháp
khủng khiếp. Rõ ràng nó không chỉ nhắm vào người không hút thuốc, mà cả vào
người hút thuốc. Một vài người cố tập luyện thích ứng với khói thuốc lá hoặc
đặc biệt là tẩu thuốc và cố hút thuốc cả trong thời gian thi đấu. Cần phải tự
mình thích ứng với chúng, ở một vài đấu thủ có sự nôn mửa và đầu óc quay cuồng,
chóng mặt.
6) Múa tay trên không (Khua tay múa chân):
Tạo âm thanh
ẩn ý. Thủ pháp rất đơn giản. Đối thủ giơ tay về phía quân cờ, nhưng chưa tới
quân đó, và tiếp tục suy nghĩ, còn cánh tay vẫn tiếp tục để trên không. Điều
này được xác định là báo cho đối phương biết. “Tôi sẽ đi quân này hay không đi
nó?” Điều đặc biệt nếu một trong những đấu thủ xây dựng một cạm bẫy nào đó và
chờ đợi một nước đi của quân được xác định, còn đấu thủ kia lại nhắm tới quân
này và với tay tới nó. Ở đây có sự căng thẳng đạt được tầm cỡ lớn. Điều đặc
biệt là nếu cánh tay đã gần chạm quân cờ gần như gián tiếp chỉ vào nó khi đụng
vào thao luật phải đi quân này. Nhưng không phải như vậy. Trong thời điểm quyết
định, làm đối phương khấp khởi mừng thầm, tay anh ta lại cầm một quân cờ khác
và thực hiện nước đi chính xác. Điều này gây ra ấn tượng lớn. Điều này không
được quên là tới cuối trận đấu cả hai đấu thủ đã mệt mỏi, cảm tưởng rằng “những
điều nhỏ nhặt” có thể là giọt nước làm tràn ly của sức chịu đựng của con người.
Điều kinh ngạc là Alekhin đã khám phá ra thậm chí cả Capablanca khi nhìn thấy
tình huống không ổn định trong trận đấu của mình cũng dùng thủ pháp này.
7) Động tác giả khi ghi chép nước đi ( không còn khi luật
đi trước ghi sau):
Đây là một
vài dạng khác nhau của thủ pháp trước đây. Vấn đề là ở chỗ một vài người thích
ghi nước đi trước, sau đó còn suy nghĩ thêm và cuối cùng mới thực hiện nước đi.
Ơ đây, tất nhiên chẳng có điều gì xấu xa cả. Đơn giản tùy theo khẩu vị mỗi
người. Nhưng có một vài nười lợi dụng việc này bằng cách: họ làm bộ ghi nước đi
sai lầm sao cho đối phương nhìn thấy nó. Rõ ràng cặp mắt và răng của đối phương
đã nói lên điều đó. Anh ta khống chế nó bằng cách, để có một vài do dự trong
cảm xúc mong muốn và sự kìm nén, anh ta tiếp theo sẽ gạch nước đó anh ta thực
hiện nước đi chính xác.
8) Đi nước cờ gây ồn ào:
Điều này – là
biện pháp ngu xuẩn và nói chung phải là thủ pháp tâm lý. Giả sữ họ chơi “X” và
“Y”. “X” đang suy nghĩ nước đi, “Y” đứng dậy và đi dạo và xem người khác chơi
cờ. Khi đó “X” thực hiện nước đi, anh ta nhẹ nhàng bấm đồng hồ, nhưng làm bộ
như đang suy nghĩ nước đi. “Y” thanh thản dạo chơi và không để ý rằng nước đi
đã thực hiện và đồng hồ thời gian của anh đã mất đi. Thủ pháp này thật ngu
xuẩn, bởi vì nó chỉ lợi dụng con người được một lần, lần thứ hai thì không thể
được đối phương sẽ đề phòng. Có hàng loạt những thủ pháp đã nói ở trên đây. Một
vài người chống lại bài báo của tôi, có thể họ sẽ phải đau khổ. Thứ nhất là họ
sẽ nói rằng những thủ pháp như vậy trong thực tiễn giải thi đấu Xô viết của
chúng ta không sử dụng, điều thứ hai là, nếu có một vài điều có vị trí của nó,
thì họ đã thực hiện không cần bất kỳ ý tưởng xấu nào. Điều đó tôi không tranh
luận. Có khả năng là một trong những thủ pháp này lấy từ ngoại lệ tôi đã thấy từ
thực tiễn thi đấu quốc tế, có thể là có một vài linh cảm khi sử dụng chúng, “không có suy nghĩ dự định trước đó”. Tất
cả điều này tôi đã hoàn toàn bỏ sót. Nói chung tôi không muốn ném bóng đen vào
người “X” hoặc “Y” nào đó. Vấn đề đạo đức cờ vua không nằm trong nhiệm vụ của
bài báo đang đề cập tới. Tôi chỉ muốn nói rằng các phương pháp tâm lý khác nhau
còn tồn tại và được thực hiện rằng chúng vẫn có chỗ đứng trong thực tiễn thi
đấu giải và tôi muốn đặt ra thống kê chúng cho các kỳ thủ trẻ.
Đối với những ai sợ hãi những thủ pháp cụ thể như thế? Một
lần nữa tôi nhắc lại – chỉ giành cho những kỳ thủ trẻ thiếu kinh nghiệm. Kỳ thủ
trẻ mỗi bước đi vượt qua sự nguy hiểm. Để làm điều này sao cho đạt kết quả
thành tích, cần phải biết rèn luyện bản thân sao cho biết được đối phương có
những ảnh hưởng tâm lý. Tất cả những thủ đoạn tư duy hay không tư duy. Cần phải
biết chắc chắn như hòn đá tảng. Những thủ đoạn ma mãnh của đối phương như thế
không được bỏ qua xem thường, cần phải đề phòng. Tất nhiên điều này phải phù
hợp với chính mình. Như đấu thủ đấu bốc phải có bộ mặt như đá tảng. Kỳ thủ cũng
như vậy anh ta cần phải có cái đầu bằng thép đó là – hợp kim không bị ăn mòn
trước những loạt đạn của đối phương.
Lấy ví dụ chẳng hạn hiện tượng như thế này, trong thời gian
chơi cờ có tiếng ồn. Tiếng ồn không chủ định diễn ra trong hàng ghế khán giả
tới xem giải đấu thú vị. Tất nhiên tiếng ồn này nói chung gây cản trở cho thi
đấu. Nhưng kỳ thủ, những đấu thủ của giải cần phải tự rèn luyện bản thân sao
cho không cảm giác với tiếng ồn này. Anh ta không cần thiết phải chui vào chiếc
hộp này. Cần phải đi sâu vào ván cờ sao cho không nhìn thấy, không nghe thấy
những điều xảy ra xung quanh.
Có một chuyện tiếu lâm (Có thể không phải là chuyện tiếu
lâm) về Vua Thụy Điển Karl XII vào năm 1713 ông ta bị người Thổ Nhĩ Kỳ cầm tù
tại Bender. Nhưng điều đó cũng không cản trở ông ta chơi cờ mỗi ngày với Đại
tướng Ponhiatovxki và đại tá Grotgus. Có một lần ông ta cầm quân trắng đã chiếu
hết trong 3 nước. Trong thời điểm đó có một viên đạn bay từ cửa sổ vào bàn cờ
trúng vào quân Mã trắng. Xem xét tình thế ông ta chiếu hết Vua trong 4 nước.
Nhưng chưa kịp sờ vào quân cờ thì có viên đạn thứ hai từ cửa sổ bay vào trúng
quân Tốt trắng. Suy nghĩ một lúc, Karl đã chiếu hết trong 5 nước và lần này
không còn sự quấy nhiễu tiếp diễn từ phía đối phương của ông ta.
Đó là những hình ảnh đang chờ đón, sự kiềm chế, sự lạnh
lùng trong huyết quản và những kỹ năng trong thời gian chơi cờ chỉ suy nghĩ về
ván cờ. Kỳ thủ cần phải như vậy – đó là những đấu thủ của giải đấu. Những phẩm
chất như vậy đối với anh ta sẽ có lợi, tất nhiên không chỉ đúng với kỳ thủ mà
đúng với tất cả mọi người. Nhà quí tộc Karl XII vĩ đại trong thời đại của mình
đã nói như vậy.
Trong phần kết thúc tôi muốn đưa ra một vài lời khuyên thực
tiễn đối với các kỳ thủ trẻ, từ những điều tôi đã trải qua, từ những điều trong
ý tưởng của tôi, có một phần tôi chưa trải qua nhưng tôi khẳng định từ nhiều
năm tham gia thực tiễn cuộc đấu tranh thi đấu ở các giải đấu. Những lời khuyên
này liên quan tới thực hành, sinh hoạt.
1) Nhiều người cho rằng trước ván đấu
của giải cần phải nghỉ ngơi tốt. Trước đây
tôi luôn luôn phải ngủ một chút trước ván đấu, nếu ván cờ diễn ra vào buổi
chiều tối. Nếu cuộc chơi chỉ phụ thuộc vào mình tôi, tôi sẽ cố gắng chơi vào
sáng chủ nhật, vì điều này cho tôi có sức mạnh tươi mát khi ngồi vào bàn cờ.
Tôi nhớ lại rằng khi đó tôi rất ngạc nhiên là chính buổi sáng chủ nhật tôi đã
phạm phải sai lầm nghiêm trọng và thua cờ. Điều này buộc tôi phải suy nghĩ về
hiện tượng này và đưa ra một vài suy nghĩ. Tại sao khi con ngựa không xuất phát
chạy ngay lập tức tốc độ cao, mà đại thể được gọi là “chạy khởi động”? Và vì chân của con ngựa đang đứng yên. Và nó không
thể chạy nhanh ngay như mong muốn. Nó cần phải được xoa bóp khởi động chút ít.
Tại sao những diễn viên ba lê cần phải tới nhà hát trước hai giờ trước khi vở
ba lê bắt đầu và tiến hành hàng loạt các bài tập khởi động, để làm “nóng đôi chân”? Cũng chính là hình ảnh
như vậy, bộ óc cũng là một thành phần của cơ thể con người, nó cũng như các bộ
phận còn lại của cơ thể? Tất nhiên, nếu cần đọc báo hay nói chuyện để làm điều
này bộ óc sẽ làm việc tốt sau khi được nghỉ ngơi (ngủ). Nếu cần phải có sự căng
thẳng to lớn của tất cả sức lực của bộ óc, hầu như không phải sự căng thẳng của
con người, như trong một ván cờ, thì ở đây bộ óc phải làm việc với độ chính xác
như cơ chế của đồng hồ, cần phải “làm
nóng” nó như những diễn viên Balê. Tốt nhất là chơi cờ sau một ngày làm
việc bình thường. Điểm này tôi có sự khẳng định chắc chắn trong thực tiễn của
mình. Có một ngoại lệ trong trường hợp nếu cảm thấy quá mệt mỏi hoặc trong
trạng thái sức khỏe kém. Khi đó có hai vùng phải lựa chọn kém hơn, đó là phải
ngủ trước ván đấu.
2) Qui tắc thứ 2 liên quan chặt chẽ với
qui tắc thứ nhất. Nhiều người tự cho phép mình tự do trong thời gian thi đấu
thoát khỏi nhiệm vụ. Đây là qui
tắc chỉ xảy ra trong trường hợp, nếu người đó bị quá tải vì công việc suy nghĩ.
Trong trường hợp này vừa đồng thời chơi trong giải đấu mà không bị mệt mỏi. Nếu
có thể một phần nào giải phóng bản thân trở nên một công việc quen thuộc cơ
bản, được đặt trong khuôn khổ một ngày làm việc bình thường, thì điều này là
điểm tích cực đối với các đấu thủ. Con người có những thói quen trong hoàn cảnh
bình thường và bộ óc của con người không thể làm được nếu có thể thể hiện, “tù
đọng”.
3) Không chơi cờ sau bữa cơm no nê. Bữa ăn no nê sẽ tạo ra cảm giác buồn ngủ và gây cản trở khó khăn khi
chơi cờ. Nói chung, trong ngày có ván cờ nghiêm túc, không ăn quá no. Đồ ăn cần
phải bổ dưỡng nhưng nhẹ nhàng. Bàn ăn phải có thịt (Tôi nói đến điều này trên
cơ sở thực tiễn riêng của tôi. Tôi không phải bác sĩ. Tất nhiên, quan điểm của
các chuyên gia đưa ra lời khuyên rất đáng quan tâm về vấn đề này).
4) Trong
thời gian diễn ra ván cờ, cũng như trong thời chiến. Không được làm những việc
gì thừa. Cần phải tiết kiệm tiềm năng sức lực của mình. Phải giành năng lượng đầy đủ cho bộ máy trí tuệ. Điều này được minh họa
bằng các ví dụ sau:
a) Một
người khi ngồi vào chơi cờ lập tức suy nghĩ tập trung ngay. Tôi biết có trường
hợp kỳ thủ suy nghĩ 40 phút về nước đi đầu tiên. Điều đó cho thấy rằng anh ta
không thể quyết định nên lựa chọn khai cuộc nào. Điều này là hoàn toàn mù quáng
và lãng phí sức lực. Cần phải chuẩn bị ván cờ ở nhà hoặc nước đi theo tiến
trình ngay trong giải đấu. Điều chuẩn bị này bao gồm những gì? Điều trước tiên
cần xác định là tâm trạng của bạn như thế nào trong thời điểm hiện tại, sức
khỏe của bạn ra sao, bạn cảm thấy thế nào. Trong mối liên hệ đó lối chơi nào
thích hợp cho sức lực tình trạng của bạn: chơi căng thẳng hay chơi bình ổn?
Tiếp theo có thể dự định chơi khai cuộc nào, mà bạn bắt đầu và tóm lại bạn sẽ
đáp trả ra sao, nếu đối phương chơi khác đi. Thứ tự trật tự nước đi của đối
phương không có nhiều khả năng và do đó luôn luôn có thể dự tính từ trước, sẽ
chơi như thế nào. Nếu muốn thử một điều gì mới thì cần phải chuẩn bị từ sớm
hơn. Ở đây tôi lưu ý đặc biệt sự chuẩn bị phòng thí nghiệm ở nhà. Một vài điểm
cần phải giải quyết trong thời gian thi đấu: “Hãy cho phép tôi thử một điểm mới?”. Tất nhiên điều đó không phù
hợp. Điều đơn giản với suy nghĩ dễ dàng, không có mối quan hệ nghiêm túc với
công việc.
b) Trong
thời gian thi đấu khi dạo chơi và xem ván cờ của người khác, không bao giờ được
phép đào sâu vào tình thế của họ. Đôi khi tình huống rất tuyệt vời và rất muốn
suy nghĩ về điều đó. Nhanh chóng rời khỏi sự quan sát lôi cuốn đó. Hãy tin rằng
sức lực của hạn cần giành cho ván cờ của riêng bạn.
c) Không
cố gắng tính toán phương án đi quá xa. Tất nhiên khi có đòn phối hợp bó buộc
xác định, khi đó phải tính toán số lượng nước đi nhiều hơn. Nhưng nếu tình thế
bình ổn và đối phương có thể đáp trả bằng nhiều cách, những tính toán như vậy
của những phương án cụ thể dẫn đến điều đơn giản của “bộ óc”, đó chỉ là sự lãng phí trí óc. Tôi biết điều đáng quí của
các kỳ thủ có đẳng cấp, nhờ tính tự chủ cao trong triết lý Cờ vua là nhắm trực
tiếp vào những người yếu kém hơn mình. Thứ nhất là họ luôn luôn tấn công trong
tình trạng xây-nốt, thứ hai là suy nghĩ khối lượng phương án bất tận mà trong
thực tiễn không tồn tại không thực hiện được, cho đến khi đầu óc của mình mụ
mẫm, có điều gì đó họ không nhận ra những điều hy sinh từ đó. Cần phải chơi thế
trận ban đầu chung, tránh những linh cảm từng phần, được tính toán trước bằng
vài nước đi nào đó. Ngoài ra một lần nữa tôi nhắc lại là đòn phối hợp bó buộc,
khi đó sẽ đưa tới sự chính xác bằng tính toán mỗi nước đi.
d) Một điểm
quan trọng bậc nhất theo quan điểm của tôi là tuân thủ qui tắc. Khi tôi đã nắm
được điều này đường biểu diễn kết quả của tôi sẽ tăng tiến nhanh. Không nên suy
nghĩ tình huống khi đối phương suy nghĩ. Nhiều người đã bàn luận như sau :
“Thời gian của tôi giành cho việc suy nghĩ khi đối phương của tôi suy nghĩ,
đúng thời gian của đối phương đó là quĩ thời gian. Tôi sẽ không làm điều này,
có thể là tôi dùng thời gian này kịp thời hiểu được tình thế của tôi. Nếu nước
đi của đối phương đã rõ thì việc bàn luận sẽ không có chỗ để bàn luận. Nhưng
điều này rất hiếm khi xảy ra, phần lớn các trường hợp xảy ra lại không liên
quan tới trường hợp này mà ngược lại là trường hợp có mức độ có hại cao. Ở đây
không tính tới một hoàn cảnh rất quan trọng về vấn đề này tôi đã nói lúc ban
đầu là : “hiện tượng bộ óc con người mệt
mỏi”. Trong các giải thi đấu, ở đó đẳng cấp những người tham gia thi đấu có
sức mạnh gần ngang bằng nhau, người bị thua cờ thường do hậu quả của sai lầm
đó, còn việc sai lầm thì được lý giải là do mệt mỏi ở phần cuối cuộc chơi. Do
đó việc giữ sức là một nguyên tắc quan trọng của việc thi đấu giải. Khi các đấu
thủ nghĩ rằng ở họ có hai hoặc nhiều hơn các phương án. Và họ sẽ suy nghĩ tất
cả các phương án này, những phương án mà họ rõ ràng sẽ không thực hiện, anh ta
có thể chỉ thực hiện một phương án, tôi sẽ hoàn toàn hoàn thành công việc không
có hiệu suất, có hiệu quả nặng nề ở cuối cuộc thi đấu. Điều này là vấn đề rất
nghiêm trọng, đặt áp lực cho mỗi kỳ thủ những người tham gia giải đấu, cần phải
suy nghĩ cẩn thận như thế nào.
Về điều này
cho phép tôi chấm dứt bài báo này. Chủ đề của nó tất nhiên còn ở mức độ sơ khai
còn lâu mới thực hiện được. Điều tốt nhất xảy ra, nếu các kiện tướng khác hoàn
thành tiếp quan sát và đưa ra kết luận cho nó. Nhiệm vụ của tôi là đặt ra vấn
đề mở rộng cho tất cả cần phải đặt ra vấn đề này.
Hồ Văn Huỳnh hiệu chỉnh " Tư duy và quan sát"